◇§ Hoàng Hạc Lâu.

Image

◇§ Hoàng Hạc Lâu.

Xưa ai lặng cỡi hạc vàng
Bơ vơ trời đất lầu Hoàng Hạc tê
Hạc vàng xa lạc lối về
Nghìn thu mây trắng lê thê dặm buồn
Lá Hán Dương tạnh sông buông
Cỏ thơm Anh Vũ bãi luôn xanh rầu
Mờ trông chiều khuất quê đâu
Sông lồng bóng khói sóng sầu hồn ai./.

Saigon, Tháng ngày rong rêu, 1982.
Vũ Đan Huyền.

Image

*/ Nguyên tác.

•黃鶴樓。

昔人已乘黃鶴去,
此地空餘黃鶴樓。
黃鶴一去不復返,
白雲千載空悠悠。
晴川歷歷漢陽樹,
芳草萋萋鸚鵡洲。
日暮鄉關何處是,
煙波江上使人愁。

崔顥。(704 – 754).

Image

*/ Dịch âm:

◇§ Hoàng Hạc Lâu.

Tích nhân(1) dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu
(2).
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu./.

Thôi Hiệu. (704 – 754).

*/ Chú thích:
(1) Tục truyền Phí Văn Vi tu thành tiên, thường cưỡi hạc về nghỉ ở Hoàng Hạc lâu.
(2) Bãi bến khúc sông thuộc Vũ Xương tỉnh Hồ Bắc.

Image

*/ Dịch nghĩa:

◇§ Lầu Hạc Vàng.

Người xưa từng cỡi hạc vàng bay đi,
Nơi đây chỉ còn trơ lại lầu Hoàng Hạc.
Hạc vàng một khi bay đi đã không trở lại,
Mây trắng ngàn năm mãi phiêu du trên từng không.
Mặt sông lúc trời tạnh, phản chiếu cây cối Hán Dương rõ mồn một,
Cỏ thơm trên bãi Anh Vũ mơn mởn xanh tươi.
Trời về chiều, tự hỏi quê nhà nơi đâu nhỉ ?
Trên sông khói toả, sóng gợn, lòng người thêm buồn!

Thạch Thảo viên, Tuesday, October 27, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

1/ Bản dịch Tản Đà.

◇§ Hoàng Hạc Lâu.

Hạc vàng ai cưỡi đi đâu ?
Mà nay Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ.
Hạc vàng đi mất từ xưa,
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay.
Hán Dương sông tạnh cây bày,
Bãi xưa Anh Vũ xanh dày cỏ non.
Quê hương khuất bóng hoàng hôn.
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai ?./.

Tạp chí Ngày nay, số 80, 10-10-1937.
Tản Đà.

Image

2/ Bản dịch Ngô Tất Tố.

◇§ Hoàng Hạc Lâu.

Người xưa cưỡi hạc đã lên mây,
Lầu hạc còn suông với chốn này.
Một vắng hạc vàng xa lánh hẳn
Ngàn năm mây bạc vẩn vơ bay.
Vàng gieo bên Hán, ngàn cây hửng
Xanh ngắt châu Anh, lớp cỏ dày.
Trời tối quê nhà đâu tá nhỉ?
Đầy sông khói sóng gợi niềm tây!./.

Ngô Tất Tố.

Image

3/ Bản dịch Trần Trọng Kim.

◇§ Hoàng Hạc Lâu.

Người đi cưỡi hạc từ xưa,
Đất này Hoàng Hạc còn lưu một lầu.
Hạc vàng đi mất đã lâu,
Ngàn năm mây trắng một màu mênh mông.
Hán Dương cây bóng lòng sông,
Bãi kia Anh Vũ cỏ trông xanh rì.
Chiều hôm lai láng lòng quê,
Khói bay sóng vỗ ủ ê nỗi sầu./.

Trần Trọng Kim.

Image

4/ Bản dịch Vũ Hoàng Chương.

◇§ Hoàng Hạc Lâu.

Xưa hạc vàng bay vút bóng người
Đây lầu Hoàng Hạc chút thơm rơi
Vàng tung cánh hạc đi đi mất
Trắng môt màu mây vạn vạin đời
Cây bến Hán Dương còn nắng chiếu
Cỏ bờ Anh Vũ chẳng ai chơi
Gần xa chiều xuống đâu quê quán
Đừng giuc cơn sầu nữa sóng ơi./.

Vũ Hoàng Chương.

◇§ Ai Văn Đáp Từ.

Image

◇§ Ai Văn Đáp Từ.

Thái Nguyên quận. Thạch Bàn Võ Văn tộc.
Thạch Bàn, Sunday, September 6,2020. (19/7 Canh Tý)

Kính thưa: _ Toàn thể chư vị.
Hôm nay tang gia cùng gia tộc Thạch Bàn Võ Văn Tộc chúng tôi vô cùng thương tiếc và đau buồn cáo phó cùng chư vị.

Cụ ông lão thành Võ Quý Phủ_ Húy: Nhiên Thành.
Đã tỵ trần về cõi vĩnh hằng với tiên tổ vào lúc 6h 30, ngày 2/9/2020 tại làng Thạch Bàn.
Nhằm ngày rằm tháng bảy năm Canh Tý.
Thọ hưởng cửu ngũ niên cập kỳ bách tuế.

Thưa quý vị,
Từ nay đại gia đình tang chủ mất đi một người chồng vẹn nghĩa thủy chung, một bậc trưởng thượng mẫu mực, một người cha, người chú, người cậu, người ông _ là ngọn hải đăng soi đường dẫn lối.
Một biểu tượng hiền từ khoan dung độ lượng đầy kính mến.
Một niềm tin khó phai nhòa trong ký ức cuộc đời.

Bổn tộc Thạch Bàn Võ Văn tộc mất đi một thành viên mẫn cán đầy nhiệt huyết hết lòng phụng sự tổ tiên, là giềng mối gắn kết mọi thành viên gia tộc.
Thân bằng quyến hữu hương lân mất đi một người lân bàng khiêm cung chí tình đạt lý.

Sự ra đi của Người là sự mất mát thiệt thòi về giá trị tinh thần, tình cảm của thân hữu, của nội ngoại tộc nói chung cùng tang quyến nói riêng.
Trước niềm luyến nhớ của nội ngoại tộc, của thân hữu gần xa, trong đó có nỗi đau tột cùng của tang quyến.
Bà con nội ngoại tộc, quý thân hữu lân bàng đã chung vai san sẻ, sớt chia buồn thương tiếc nuối cùng tang quyến _ nhằm thể hiện truyền thống
Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ.
Nghĩa cử “Nhất gia hữu sự bá gia ưu.” _ (Một nhà có chuyện mọi nhà đều buồn lo).
Tang quyến xin vô cùng trân trọng.

Thưa quý vị,
Người sinh giờ Dậu ngày 26 tháng 5 năm Bính Dần, nhằm ban tối ngày 4 tháng 7 Dương lịch.
Đến lúc tỵ trần quy tiên hưởng thọ cửu ngũ niên.

Nơi chôn nhau cắt rún vốn làng Thạch Bàn _ vùng sơn cước mà tổ tiên bao đời sáng nghiệp với rừng dầu tú mậu của hòn Dung, hòn Đền núi Chúa; nương xanh nà thắm lũng Quảng Lai; mặt hồ Thạch Bàn lăn tăn sóng vỗ; ruộng lúa cây Trâm, đồng Dung, đồng Kè trĩu hạt.
Người vốn xuất thân từ chân núi gốc rạ.
Thanh sơn cẩm tú là quê cha.

Làng Mỹ Sơn _ vốn làng kế cận cố thổ Chiêm Hời với thánh tích đền đài tháp cổ u linh huyền bí. Ngày nay được UNESCO (United Nations Educational Scientific and Cultural Organization) năm 1999 được tôn vinh là di sản thế giới.
Thánh địa vang bóng một thời ấy vùng đất mẹ.

Sinh trong một gia đình gia giáo thấm nhuần đạo đức nghiêm huấn lại thừa hưởng tố chất chung linh tú khí của quê cha đất mẹ _
Nhân giả nhạo sơn, trí giả nhạo thủy.” _ (Người nhân từ hòa ái ưa núi rừng cây cỏ, kẻ cơ trí chuộng mặt nước mênh mông.)
Hiệp sự nghiêm huấn từ huynh trưởng từ tấm bé, đã hình thành nên nhân cách Người.
Một người đầy lòng nhân hậu, một người chí thú đau đáu hướng về nguồn cội, vui cùng nhiên giới.
Lấy cỏ cây làm bạn vui vầy nương rẩy, đạm bạc qua tháng ngày không màng tranh danh đoạt lợi.

Thưa quý vị,
Bình sinh Người vốn nhân ái, sinh trưởng trong gia giáo.
Nội tổ Người là Ngài Vũ Thượng Văn, nho văn uyên bác. Đã rời trường thi tham gia phong trào Nghĩa hội, cần vương chống Pháp.
Ngoại tổ Người là thầy địa lý Trần Văn Gia một thời nổi tiếng trong vùng.

Thân phụ Người là Vũ Trung Cần, văn võ toàn tài từng đánh chủ đồn điền Pháp mà Hóc Tây lưu dấu, với cặp song kiếm trong tay cùng dân giữ làng. Nay lũng Quảng Lai, cụm Hội Hương còn đó.
Thân mẫu Người là Trần Thị Nhuệ, đẹp người đẹp nết, đoan trang tiết hạnh thờ chồng nuôi con.

Người vốn mồ côi cha từ thuở nhỏ. Sống trong vòng tay người mẹ hiền thục. Dưới sự giáo huấn từ anh cả nghiêm trang đức độ.
Cùng các anh chị người sống thuận hòa lấy nhu thuận lấy hiếu để làm đầu.

Thưa quý vị,
Vào tuổi thành thân, Người kết hôn cùng người thôn nữ cùng làng làm bạn trăm năm mong trọn đời chung thủy.
Nào ai ngờ tơ duyên đứt gánh giữa đường, vợ ra đi lúc tuổi còn son trẻ, con nhỏ thơ ngây còn ngậm vành vú mẹ.

Tơ mong manh sút chỉ nửa chừng
Tình ơi còn đó xin đừng quên nhau
Ngẫm thân phù thế mà đau
Kiếp này lỡ hẹn kiếp sau xin đền.

Mãi ghi tâm khắc cốt lời _ “Thệ hải minh sơn.” _ buổi quen nhau, mà không hề tơ tưởng chuyện tục huyền.

Dù cho đá nát rong chìm
Lời xưa nguyện ước trong tim vẫn còn
Dù thân gà trống nuôi con
Mặc cho sương gió kìa non tê tề.

Vâng, trải bao nhọc chông gai nghịch cảnh đơn độc chiếc thân Người vẫn nuôi con cái trưởng thành cho đến ngày yên bề gia thất.
Dưỡng nuôi trai gái đủ đầy từ vợ hiền gởi lại nơi thế gian này.
Nay tề tựu một nhà dâu rễ, cháu chắt nội ngoại vẹn toàn.
Một đại gia đình 5 thế hệ, mà trên dưới đề huề, lớn nhỏ kỷ cương không lời qua tiếng lại quả là điều đáng quý.

Thưa quý vị,
Với Tổ Tiên, là một hiếu tôn chu tất ngày tế tự, chăm chút từng cây hương, ngọn đèn, bát nước.
Là một người thủ lễ, thuần cẩn luôn luôn giữ gìn nề nếp gia phong.
Với mẹ già Người vẫn tự tay bưng cơm hầu nước, đau đáu trong lòng sợ mẹ hiền phật ý.
Lòng hiếu đạo của Người quả là tấm gương sáng cho cháu chắt mai sau noi theo học hỏi.
Với huynh trưởng thường khiêm cung thủ lễ.

Với thân tộc kính trên nhường dưới, biết lắng nghe hơn là tranh biện, là mối liên kết giữa các thành viên trong gia tộc.
Xóm riềng người lạ kẻ quen đều lấy nghĩa khí làm trọng.
Một mực khiêm cung nhún nhường, không hề phân biệt phú quý giàu sang hay khốn khó bần hàn.
Đượm tình thân ái, tránh tranh giành từ bờ ao thửa ruộng đến cây kim ngọn cải, chẳng lời qua tiếng lại thị phi.
Với hậu bối thường hay chỉ bày bảo ban điều hay lẽ phải.

Với vợ con thì nghiêm nghị, khoan dung. Với con cái, cháu chắc chút hỷ xã, độ lượng.
Một nhà ngũ đại đồng đường, mà thuận thảo, hiếu nghĩa trong ấm ngoài êm quả là điều đáng quý, đáng biểu dương, khích lệ.
Tấm lòng nhân ái bao dung khiến bao kẻ thương mến, nễ vì.

Phận làm cháu con, tình làm người, đạo làm chồng, nghĩa làm cha, đức lưu tử tôn của Người quả đáng được trân trọng.
Là niềm tự hào, là kim chỉ nam cho con cái, dâu rể, cháu chắt nội ngoại tuân theo.

Thưa quý vị,
Nhưng phận hiếu điểu cháu con _ đạo làm người, ai cũng mãi mong.
Cha ông mình mãi sống cùng mình được phút giây nào hay phút giây đó.
Trước phút chia tay vĩnh quyết làm sao tránh khỏi ruột xé gan bào.

Nhìn trống vắng thân côi tan nát
Ngó mây bay trôi dạt quê nhà
Vườn hoang xưa có mượt mà
Dập dìu bào ảnh sa đà mưa tuôn

Sao trần thế ! Cõi buồn thế nhỉ
Mở mắt ra lệ đổ triền miên
Phải chăng đầy dẫy ưu phiền
Lòng con đứt đoạn nỗi riêng giải bày

Sao kiếp trần ! Thảm thay phận bạc
Ơi cha ơi ! Đá nát rong chìm
Chân trời mờ nhạt cánh chim
Cha đâu nào biết, con tìm mà nương

Cha hỡi cha ! Hiển linh xin hưởng
Dạ nhớ thương khiên cưởng đôi vần
Ai sinh cũng kiếp thân trần
Nại Hà bến hẹn thực chân có gì.

Thưa quý vị,
Phải chăng, “Tâm để vô tư nghi phúc thọ.” _ (Tự đáy lòng vô tư, nên được phước thọ).
Đời Người chẳng đố kỵ ghen ghét chi ai nên trời ban cho diễm phúc ấy.
Và phải chăng, “Hung trung thường lạc tự khang ninh.” _ (Bụng dạ thường vui, chẳng tranh danh đoạt lợi, sống tùng thuận với nhiên giới, nên thân tâm cường tráng).

Và khi hưởng tuổi trời lúc bóng xế chiều tà, ngồi ôn chuyện cũ từng trải, Người vẫn thường an lạc. không giận chẳng hờn, vui cùng nhiên giới. Tâm phẳng lặng dường như tất thảy đều hư vô, bào ảnh nhấp nhô.
Đăng tư lâu dã, tắc hữu tâm khoáng thần di, sủng nhục giai vong.” _ (Lúc lên lầu này thì tấm lòng rộng mở tinh thần yên vui, quên hết niềm yêu nỗi nhục.).
Vâng, lúc nhẹ phủi bụi hồng trần Người về chốn tịch mịnh vĩnh hằng, với cõi lòng nhẹ hẫng nào vướng bận thê nhi, còn nói chi mảng phù vân.
Quy luật tạo hóa tránh đâu, xưa nay nào có ai nghìn năm thọ.
Chỉ cốt sao lưu lại tấm lòng cùng nhân thế mà thôi.

Dù ai trong chúng ta cũng hiểu Sinh ký tử quy. là lẽ thường tình của tạo hóa.
Nay trở về cõi vĩnh hằng hầu chầu tiên tổ.
Người lưu lại bao niềm đau xót vô biên trong lòng vợ con, cháu chắt; sự luyến nhớ vô bờ của quyến thuộc thân bằng cùng nội ngoại tộc họ.
Trước phút giây vĩnh biệt ngàn thu, tiễn người về tiên cảnh.
Chúng ta hãy đốt nén hương lòng, cùng dành một phút hoài niệm hương linh người đến non bồng nước nhược, cõi phiêu diêu tự tại.

Thưa quý vị,
Trong lúc tang gia bối rối dẫu còn sai sót, xin quý vị niệm tình lượng thứ.
Tang quyến cùng gia tộc chân thành cảm tạ quý vị đến viếng thăm, chia buồn, phúng điếu, tiễn đưa linh cữu người về lòng quê cha đất tổ.
Một lần nữa tang quyến xin trân trọng ghi nhận bao tình cảm ưu ái mà chư vị riêng dành cho cha, chú, cậu, ông chúng tôi.

Xin thay mặt tang quyến .
Chân thành cảm ơn!

Thạch Thảo viên, Sunday, September 6,2020. (19/7 Canh Tý).
Vũ Đan Huyền.

Image

◇§ Khúc Chiêu Hồn.

Image

◇§ Khúc Chiêu Hồn.

Tiết tháng bảy lá rơi lác đác
Ơi hồn ơi lạnh nát phận hèn
Nguyện hồn âm giới siêu thăng
Bồng lai tiên cảnh gió trăng du nhàn

Góc biển đời đơn côi lang bạt
Ngó mây bay trôi dạt quê nhà
Vườn hoang xưa có mượt mà
Dập dìu bào ảnh sa đà mưa tuôn

Sao trần thế cõi buồn thế nhỉ
Mở mắt ra kiếp bĩ triền miên
Phải chăng sự thế đảo điên
Có sinh không dưỡng vứt riêng bụi bờ

Nào những ai bơ thờ kẻ chợ
Đất nhà đâu tạm bợ qua ngày
Lao đao sao mãi trắng tay
Phải phường cướp cạn quân bay tham hèn

Nào những ai lỡ phen vượt bể
Xóm làng đâu chẳng nệ sóng gầm
Xác thân trôi nổi âm thầm
Lênh đênh mặt nước lặng câm giả từ

Nào những ai lao tù ngục dữ
Nhái cào cào nào cữ kiêng khem
Miễn sao thỏa khát đói thèm
Rừng thiêng nước độc thân đem đọa đày

Cũng kiếp trần thảm thay phận bạc
Oan hồn ơi đá nát rong chìm
Chân trời mờ nhạt cánh chim
Biết đâu bến đổ mà tìm cố hương

Hồn ơi hồn hiển linh xin hưởng
Khúc chiêu hồn khiên cưởng đôi vần
Ai sinh cũng kiếp thân trần
Nại Hà bến hẹn thực chân sá gì
./.

Rằm tháng bảy Canh Tý. Wednesday, September 2, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

◇§ Vũ Hán Cô Vi. ◇ Hoàng Sa Đảo Hận.

Image

◇§ Vũ Hán Cô Vi.

Vũ Hán cô vi vắng hạc bay
Hươu dơi cáo sóc chợ phô bày
Quên ly rượu nhạt nào đâu thú
Nhớ bạn mồi trơn rứa vẫn say
Ngõ hẻm hang cùng thêm kẻ sợ
Chân trời góc biển lắm người hay
Đêm dài thắc thỏm lo ngay ngáy
Bỗng chốc nhân tình chạo rạo thay
./.

Thạch Thảo viên, Sunday, August 23, 2020.
Vũ Đan Huyền.

*/ Lời bạt.

Xưa có lầu Hoàng Hạc ở phía tây nam thành Vũ Xương, nay là một quận của thành phố Vũ Hán, thủ phủ tỉnh Hồ Bắc nước Tàu.
Tục truyền Phí Văn Vi tu thành tiên, thường cưỡi hạc về nghỉ ở Hoàng Hạc lâu.
Thời Đường thi sỹ nổi tiếng Thôi Hiệu 崔 顥 (704 – 754), từng đến vãng cảnh nơi đây và viết bài thơ “Hoàng Hạc lâu ” vào thế kỷ thứ 8, nhờ bài thơ mà địa danh này đã được nhiều người biết đến, nhất là giới tao nhân mặc khách.
Nay có virus Wuhan phát tích từ nơi này gây trận đại dịch khiến thế giới chao đảo và lây lan đến quê ta.

*/ Tự họa:

◇§ Hoàng Sa Đảo Hận.

Ngoài khơi xứ lạ sắm tàu bay
Hạm đội trêu ngươi lại sắp bày
Bản Giốc rừng sâu dân thấp thỏm
Hoàng Sa đảo hận sóng cuồng say
Nòi thâm xảo quyệt thêm thù ghét
Giống dữ tham tàn chẳng bạn hay
Mai này vận thái sông biển lặng
Sao chừ ngán ngẫm thế thời thay
./.

Thạch Thảo viên, Monday, August 24, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

*/ Thơ họa.

Image

Continue reading

◇§ Thinh Không Chợt Bỗng.

Image

◇§ Thinh Không Chợt Bỗng.

Tê rần mệt lữ gót chân
Thinh không chợt bỗng chuông ngân gọi về
Dặm mòn bao nẻo nhiêu khê
Lẻ đôi tay trắng bốn bề quạnh hiu

Lụa bay mấy thuở mỹ miều
Chim di cánh mỏng nghe chiều dần trôi
Mênh mang ngày cũ đâu rồi
Suối khe rừng rú lưng đồi nguyên sơ

Giang hồ áo giũ cơn mơ
Bập bềnh quang gánh lững lơ ven đời
Buông lơi trăm mối rối bời
Nhẹ tênh mùa lá giong khơi chiều tà

Sậm buồn giấy mỏng chi mà
Câu thơ mực tím nét nhòa ngày xanh
Chập chờn tóc gội hương chanh
Ru hời chiền chiện trên cành võng đưa

Nhớ ơi đong mấy cho vừa
Nghìn thu mù mịt giấc trưa ngày tàn
Mờ giăng khói đá mây ngàn
Bâng quơ nhặt mộng đá vàng rong rêu
./.

Thạch Thảo viên, Tuesday, August 18, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

*/ Thơ cảm tác.

Image

Thạch Thảo Thơ.
Thân tặng Vũ Đan Huyền.

Thạch Thảo tuôn trào thơ với thơ
Như mây như khói giữa trăng mờ
Dăm ba nét bút như phượng múa
Mấy giòng thi hứng mượt như tơ
Mỹ Sơn hương toả trăm ngàn hướng
Phù huề thi hữu mấy vần thơ
Tháp cổ uy linh màu cỏ lá
Thi đàn nghiêm bóng toả hương thơ
./.

Nguyễn Tấn Lực.

Image

◇§ Thi phẩm.

Continue reading

◇§ Đông Giang Tố Lốc. ◇Hoàng Hoa Chốn Cũ.

Image

◇§ Đông Giang Tố Lốc.

Đông Giang đụn cát Hoàng Hoa
Trắng bay guốc gỗ mù sa phương mờ

Réo vọng liên hồi xoáy động ta
Đông Giang tố lốc trốc phơi nhà
Trơ phêu bóng quế đôi lần vẫn …
Quặn thắt hồn mai mấy bận đà …
Bạn hỡi khơi thương sao ghế vắng
Trường ôi dội nhớ lại đường xa
Còn đâu cảnh cũ nồng đồi cát
Lá rủ hàng dương thắc giấc ngà

Thạch Thảo viên, Mùa trăng tàn hạ. Monday, July 20, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

* Tự họa.

◇ Hoàng Hoa Chốn Cũ.

Bão bùng chi buổi thay tên
Người ơi có nhớ có quên những ngày

Hoàng Hoa chốn cũ lặng hồn ta
Thầm gọi Đông Giang chạnh nhớ nhà
Cát trắng vờn mơ trường cứ thế
Tường vôi khép mộng lớp sao đà
Phong thư diễm ảo mờ mờ nhạt
Nét chữ kiêu sa vội vội xa
Gió động tình nồng trôi biển biệt
Vàng bay lá rụng thoảng say ngà

Thạch Thảo viên, 16/6 Canh tý. Wednesday, August 5, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

◇§ Trầm tư.

Image

Continue reading

◇§ Dấu Cỏ Mòn Sương Khói.

Image

◇§ Dấu Cỏ Mòn Sương Khói.

Tỉnh mê nhẹ chiếc lá rơi
Tao nôi ngày cũ Mẹ ơi đâu rồi ./.

(Linh Lang Tình Mẹ.)

Quê hương dấu cỏ mòn sương khói
Thương nhớ mẹ ơi bóng lam chiều
Dưa cà muối mặn mo cơm gói
Lần chân cha bước gót đăm chiêu

Kiệt lộ lạc bầy vang nghé ngạ
Đồng trơ sáo vắng chẳng ai hay
Quấc vọng sườn non quen dường lạ
Chữ nghĩa mòn tay lấp luống cày

Đốt đuốc ma trơi soi tháp cổ
Cố xứ vời trông cõi xa xăm
Chiêm nữ vũ điệu vờn đáy mộ
Chập chờn ảo ảnh hận nghìn năm

Cây rừng im bóng trơ mộ gió
Bằn bặt hồn thiêng có nói gì
Rẫy tranh vỡ hóa về giữa ngọ
Rộp phồng tay mộng gái đương thì

Lưu bút học trò màu tim tím
Nhạt nhòa phơi nhuộm tuổi mồng tơi
Không chiêng không trống ai tẩm liệm
Chiếc lá thuộc bài bỗng xa khơi

Chói đỏ đầu làng hoa gạo nở
Chang chang hè nắng lặng người qua
Từ trong trứng nước sầu muôn thuở
Hoang phế nhịp trần lưới nhện sa ./.

Thạch Thảo viên, Mùa trăng tàn hạ. Friday, July 31, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

◇§ Hoài Niệm.

◇§ Tiêng Tiếc Nhớ.

Image

Continue reading

◇§ Tóc Xanh Xưa.

Image

◇§ Tóc Xanh Xưa.

Trăm năm còn có gì đâu,
Chẳng qua một nấm cổ khâu xanh rì!

(Ôn Như Hầu)

Thuyền xa khơi chiều rơi con sóng vỗ
Lốc tố tràn chiếc bóng nhịp linh đinh
Đi về đâu hải trình không bến đổ
Đống dây thừng trói buộc mãi nghiêng chinh

Tóc xanh xưa có còn hương sắc cũ
Dấu đáy hồn vương vướng mộng ngày thơ
Vừng sương sa quyện mờ bờ tóc rủ
Ghế đá buồn u uất dáng trong mơ

Đêm cúi mặt hôn lên nhành hoa dại
Ngày bơ thờ mắt mgó nước dòng xuôi
Cánh lục bình rưng rưng màu quan tái
Bông cải ngồng cô độc đứng khôn nguôi

Mây cố quận trắng bay gầy oải nhược
Bên hiên thềm gậy chống mẹ mòn tay
Quay tít vù hồng mông cơn cá cược
Ta du thủ tha hương nợ trả vay

Tịch dương tím tha hồ mê huyễn hoặc
Thân ngựa lạc chân cùn gót bông lông
Ngỡ dạ uyển sơn ca im bằn bặt
Giọt mưa nguồn dậm dặt cả hư không

Gò mộ gió thi gan nằm sụp sệ
Người giờ đâu cỏ rối lặng thầm thì
Giấc tang bồng mỏi mòn câu ước thệ
Cõi đi về ơi hỡi có còn chi./.

Thạch Thảo viên, Monday, July 20, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

Image

Nhàn đàm.

Ý thức mới trong văn nghệ và triết học.
(Luận về ý thức mới sau mười năm lang bạt. )

Phạm Công Thiện.

Image

Phạm Công Thiện.

Continue reading

◇§ Vạt Nắng Nhẹ Sa.

Image

◇§ Vạt Nắng Nhẹ Sa.

Nợ nhau vạt nắng nhẹ sa
Hương rừng ngây ngấy lối qua truông gầy
Môi ơi dĩ vãng đong đầy
Đường tình đá dựng trùng vây tư bề

Nợ ai cuối nẻo lối về
Lơ thơ vệ cỏ mòn đê chiều nào
Lưng vai cọng tóc xanh xao
Chẻ đôi sợi nhỏ phương nao tạ từ

Nợ người ta nợ hình như
Cuộn tơ vò rối đêm chừ lao lung
Ma trơi ánh đuốc bập bùng
Cả trời thương nhớ đi cùng bóng ai

Nợ em chênh chếch sao mai
Sâm Thương lẻ lạc thiên thai có còn
Trơ cành lá rụng đầu non
Suối xuôi biền biệt héo hon địa đàng

Nợ ta thác loạn đa mang
Sông hồ bạc phếu ngỡ ngàng trống trơn
Long đong phận kiếp thờn bơn
Lê thân bẹp dí bông lơn tháng ngày

Nợ tình mãi trả không vay
Câu thơ lạc vận cơn say độc hành
Vườn hoang dậu đổ thôi xanh
Còn đâu len lén hoa chanh trổ thầm ./.

Thạch Thảo viên, Tuesday, July 14, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

*/ Lời bạt.

Image

Lời Mẹ ru hời bên chiếc võng đời, ngày thơ_

Dẹp lép như đầu cá trai
Giành ăn với vợ là trai Kim Bồng
Nhọn hoắt như đầu cá nhồng
Tham ăn cùng chồng là gái Cẩm Phô

Chiều tàn, ngẫm ngợi biển dâu, ngoảnh lại ta thán_

Long đong phận kiếp thờn bơn
Lê thân bẹp dí bông lơn tháng ngày

Image

Continue reading

◇§ Giăng Mờ Bờ Sông Trắng.

Image

◇§ Giăng Mờ Bờ Sông Trắng.

Ký ức giăng mờ bờ sông trắng
Sóng bạc đầu phủ vắng ngàn xa
Ai gang tay ngày dài hay ngắn
Tơ lụa nào mong mỏng nhẹ sa

Lưới nhện đong đưa vừa ngã bóng
Gót tạ từ bến bãi lạnh tanh
Chiều phố thị bước chừng tê cóng
Giữa hạ về ve nhịp cầm canh

Phượng vĩ âm trầm thầm lá rũ
Quán xưa chừ đâu tím bằng lăng
Chừng nôn nã nụ hôn ngày cũ
Môi dập dồn tóc phủ ngực căng

Dáng nhỏ khô gầy đầy gió nhớ
Mộng thôi xanh giam hãm ngục tù
Sầu ly biệt chiêm bao bớ ngớ
Giờ còn đâu viễn tượng mịt mù

Khói đá bẽ bàng hoang mạc trống
Lạc loài du thủ gót chân nai
Giấc thiên thai trông vời bể mộng
Rong rêu buồn quặn thắt hồn ai

Thạch Thảo viên, Tuesday, June 30, 2020.
Vũ Đan Huyền.

Image

Thơ Họa.

Image

Continue reading